1. 古诗词大全
  2. 元代诗人

王沂孙的诗词全集

共收录了53首诗词作品

王沂孙简介

王沂孙,字圣与,号碧山、中仙、玉笥山人。会稽(今浙江绍兴)人,年辈大约与张炎相仿,入元后曾任庆元路学正。有《花外集》,又名《碧山乐府》。
展开查看所有  

王沂孙诗集大全

  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    玉婵娟。甚春余雪尽,犹未跨青鸾。疏萼无香,柔条独秀,应恨流落人间。记曾照、黄昏淡月,渐瘦影、移上小栏干。一点清魂,半枝空色,芳意班班。
    重省嫩寒清晓,过断桥流水,问信孤山。冰粟微销,尘衣不浣,相见还误轻攀。未须讶、东南倦客,掩铅泪、看了又重看。故国吴天树老,雨过风残。

    yù chán juān 。shèn chūn yú xuě jìn ,yóu wèi kuà qīng luán 。shū è wú xiāng ,róu tiáo dú xiù ,yīng hèn liú luò rén jiān 。jì céng zhào 、huáng hūn dàn yuè ,jiàn shòu yǐng 、yí shàng xiǎo lán gàn 。yī diǎn qīng hún ,bàn zhī kōng sè ,fāng yì bān bān 。
    zhòng shěng nèn hán qīng xiǎo ,guò duàn qiáo liú shuǐ ,wèn xìn gū shān 。bīng sù wēi xiāo ,chén yī bú huàn ,xiàng jiàn hái wù qīng pān 。wèi xū yà 、dōng nán juàn kè ,yǎn qiān lèi 、kàn le yòu zhòng kàn 。gù guó wú tiān shù lǎo ,yǔ guò fēng cán 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    玉帘寒、翠痕微断,浮空清影零碎。碧芽也抱春洲怨,双卷小缄芳字。还又似。系罗带相思,几点青钿缀。吴中旧事。怅酪乳争奇,鲈鱼谩好,谁与共秋醉。
    江湖兴,昨夜西风又起。年年轻误归计。如今不怕归无准,却怕故人千里。何况是。正落日垂虹,怎赋登临意。沧浪梦里。纵一舸重游,孤怀暗老,余恨渺烟水。

    yù lián hán 、cuì hén wēi duàn ,fú kōng qīng yǐng líng suì 。bì yá yě bào chūn zhōu yuàn ,shuāng juàn xiǎo jiān fāng zì 。hái yòu sì 。xì luó dài xiàng sī ,jǐ diǎn qīng diàn zhuì 。wú zhōng jiù shì 。chàng lào rǔ zhēng qí ,lú yú màn hǎo ,shuí yǔ gòng qiū zuì 。
    jiāng hú xìng ,zuó yè xī fēng yòu qǐ 。nián nián qīng wù guī jì 。rú jīn bú pà guī wú zhǔn ,què pà gù rén qiān lǐ 。hé kuàng shì 。zhèng luò rì chuí hóng ,zěn fù dēng lín yì 。cāng làng mèng lǐ 。zòng yī gě zhòng yóu ,gū huái àn lǎo ,yú hèn miǎo yān shuǐ 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    驼褐轻装,狨鞯小队,冰河夜渡流澌。朔雪平沙,飞花乱拂蛾眉。琵琶已是凄凉调,更赋情、不比当时。想如今,人在龙庭,初劝金卮。
    一枝芳信应难寄,向山边水际,独抱相思。江雁孤回,天涯人自归迟。归来依旧秦淮碧,问此愁、还有谁知。对东风,空似垂杨,零乱千丝。

    tuó hè qīng zhuāng ,róng jiān xiǎo duì ,bīng hé yè dù liú sī 。shuò xuě píng shā ,fēi huā luàn fú é méi 。pí pá yǐ shì qī liáng diào ,gèng fù qíng 、bú bǐ dāng shí 。xiǎng rú jīn ,rén zài lóng tíng ,chū quàn jīn zhī 。
    yī zhī fāng xìn yīng nán jì ,xiàng shān biān shuǐ jì ,dú bào xiàng sī 。jiāng yàn gū huí ,tiān yá rén zì guī chí 。guī lái yī jiù qín huái bì ,wèn cǐ chóu 、hái yǒu shuí zhī 。duì dōng fēng ,kōng sì chuí yáng ,líng luàn qiān sī 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    占芳菲。趁东风妩媚,重拂淡燕支。青凤衔丹,琼奴试酒,惊换玉质冰姿。甚春色、江南太早,有人怪、和雪杏花飞。藓珮萧疏,茜裙零乱,山意霏霏。
    空惹别愁无数,照珊瑚海影,冷月枯枝。吴艳离魂,蜀妖浥泪,孤负多少心期。岁寒事、无人共省,破丹雾、应有鹤归时。可惜鲛绡碎翦,不寄相思。

    zhàn fāng fēi 。chèn dōng fēng wǔ mèi ,zhòng fú dàn yàn zhī 。qīng fèng xián dān ,qióng nú shì jiǔ ,jīng huàn yù zhì bīng zī 。shèn chūn sè 、jiāng nán tài zǎo ,yǒu rén guài 、hé xuě xìng huā fēi 。xiǎn pèi xiāo shū ,qiàn qún líng luàn ,shān yì fēi fēi 。
    kōng rě bié chóu wú shù ,zhào shān hú hǎi yǐng ,lěng yuè kū zhī 。wú yàn lí hún ,shǔ yāo yì lèi ,gū fù duō shǎo xīn qī 。suì hán shì 、wú rén gòng shěng ,pò dān wù 、yīng yǒu hè guī shí 。kě xī jiāo xiāo suì jiǎn ,bú jì xiàng sī 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    残雪庭阴,轻寒帘影,霏霏玉管春葭。小帖金泥,不知春在谁家。相思一夜窗前梦,奈个人、水隔天遮。但凄然,满树幽香,满地横斜。
    江南自是离愁苦,况游骢古道,归雁平沙。怎得银笺,殷勤与说年华。如今处处生芳草,纵凭高、不见天涯。更消他,几度东风,几度飞花。

    cán xuě tíng yīn ,qīng hán lián yǐng ,fēi fēi yù guǎn chūn jiā 。xiǎo tiē jīn ní ,bú zhī chūn zài shuí jiā 。xiàng sī yī yè chuāng qián mèng ,nài gè rén 、shuǐ gé tiān zhē 。dàn qī rán ,mǎn shù yōu xiāng ,mǎn dì héng xié 。
    jiāng nán zì shì lí chóu kǔ ,kuàng yóu cōng gǔ dào ,guī yàn píng shā 。zěn dé yín jiān ,yīn qín yǔ shuō nián huá 。rú jīn chù chù shēng fāng cǎo ,zòng píng gāo 、bú jiàn tiān yá 。gèng xiāo tā ,jǐ dù dōng fēng ,jǐ dù fēi huā 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    翦丹云。怕江皋路冷,千叠护清芬。弹泪绡单,凝妆枕重,惊认消瘦冰魂。为谁趁、东风换色,任绛雪、飞满绿罗裙。吴苑双身,蜀城高髻,忽到柴门。
    欲寄故人千里,恨燕支太薄,寂寞春痕。玉管难留,金樽易泣,几度残醉纷纷。谩重记、罗浮梦觉,步芳影、如宿杏花村。一树珊瑚淡月,独照黄昏。

    jiǎn dān yún 。pà jiāng gāo lù lěng ,qiān dié hù qīng fēn 。dàn lèi xiāo dān ,níng zhuāng zhěn zhòng ,jīng rèn xiāo shòu bīng hún 。wéi shuí chèn 、dōng fēng huàn sè ,rèn jiàng xuě 、fēi mǎn lǜ luó qún 。wú yuàn shuāng shēn ,shǔ chéng gāo jì ,hū dào chái mén 。
    yù jì gù rén qiān lǐ ,hèn yàn zhī tài báo ,jì mò chūn hén 。yù guǎn nán liú ,jīn zūn yì qì ,jǐ dù cán zuì fēn fēn 。màn zhòng jì 、luó fú mèng jiào ,bù fāng yǐng 、rú xiǔ xìng huā cūn 。yī shù shān hú dàn yuè ,dú zhào huáng hūn 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    商飙乍发,渐淅淅初闻,萧萧还住。顿惊倦旅。背青灯吊影,起吟愁赋。断续无凭,试立荒庭听取。在何许。但落叶满阶,惟有高树。
    迢递归梦阻。正老耳难禁,病怀凄楚。故山院宇。想边鸿孤唳,砌蛩私语。数点相和,更著芭蕉细雨。避无处。这闲愁、夜深尤苦。

    shāng biāo zhà fā ,jiàn xī xī chū wén ,xiāo xiāo hái zhù 。dùn jīng juàn lǚ 。bèi qīng dēng diào yǐng ,qǐ yín chóu fù 。duàn xù wú píng ,shì lì huāng tíng tīng qǔ 。zài hé xǔ 。dàn luò yè mǎn jiē ,wéi yǒu gāo shù 。
    tiáo dì guī mèng zǔ 。zhèng lǎo ěr nán jìn ,bìng huái qī chǔ 。gù shān yuàn yǔ 。xiǎng biān hóng gū lì ,qì qióng sī yǔ 。shù diǎn xiàng hé ,gèng zhe bā jiāo xì yǔ 。bì wú chù 。zhè xián chóu 、yè shēn yóu kǔ 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    小庭深。有苍苔老树,风物似山林。侵户清寒,捎池急雨,时听飞过啼禽。扫荒径、残梅似雪,甚过了、人日更多阴。靥酒人家,试灯天气,相次登临。
    犹记旧游亭馆,正垂杨引缕,嫩草抽簪。罗带同心,泥金半臂,花畔低唱轻斟。又争信、风流一别,念前事、空惹恨沈沈。野服山筇醉赏,不似如今。

    xiǎo tíng shēn 。yǒu cāng tái lǎo shù ,fēng wù sì shān lín 。qīn hù qīng hán ,shāo chí jí yǔ ,shí tīng fēi guò tí qín 。sǎo huāng jìng 、cán méi sì xuě ,shèn guò le 、rén rì gèng duō yīn 。yè jiǔ rén jiā ,shì dēng tiān qì ,xiàng cì dēng lín 。
    yóu jì jiù yóu tíng guǎn ,zhèng chuí yáng yǐn lǚ ,nèn cǎo chōu zān 。luó dài tóng xīn ,ní jīn bàn bì ,huā pàn dī chàng qīng zhēn 。yòu zhēng xìn 、fēng liú yī bié ,niàn qián shì 、kōng rě hèn shěn shěn 。yě fú shān qióng zuì shǎng ,bú sì rú jīn 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    小庭荫碧,遇骤雨疏风,剩红如扫。翠交径小。问攀条弄蕊,有谁重到。谩说青青,比似花时更好。怎知道。□一别汉南,遗恨多少。
    清昼人悄悄。任密护帘寒,暗迷窗晓。旧盟误了。又新枝嫩子,总随春老。渐隔相思,极目长亭路杳。搅怀抱。听蒙茸、数声啼鸟。

    xiǎo tíng yīn bì ,yù zhòu yǔ shū fēng ,shèng hóng rú sǎo 。cuì jiāo jìng xiǎo 。wèn pān tiáo nòng ruǐ ,yǒu shuí zhòng dào 。màn shuō qīng qīng ,bǐ sì huā shí gèng hǎo 。zěn zhī dào 。□yī bié hàn nán ,yí hèn duō shǎo 。
    qīng zhòu rén qiāo qiāo 。rèn mì hù lián hán ,àn mí chuāng xiǎo 。jiù méng wù le 。yòu xīn zhī nèn zǐ ,zǒng suí chūn lǎo 。jiàn gé xiàng sī ,jí mù zhǎng tíng lù yǎo 。jiǎo huái bào 。tīng méng róng 、shù shēng tí niǎo 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    万珠悬碧。想炎荒树密,□□□□。恨绛娣、先整吴帆,政鬟翠逞娇,故林难别。岁晚相逢,荐青子、独夸冰颊。点红盐乱落,最是夜寒,酒醒时节。
    霜槎猬芒冰裂。把孤花细嚼,时咽芳冽。断味惜、回涩余甘、似重省家山,旧游风月。崖蜜重尝,到了输他清绝。更留人、绀丸半颗,素瓯泛雪。

    wàn zhū xuán bì 。xiǎng yán huāng shù mì ,□□□□。hèn jiàng dì 、xiān zhěng wú fān ,zhèng huán cuì chěng jiāo ,gù lín nán bié 。suì wǎn xiàng féng ,jiàn qīng zǐ 、dú kuā bīng jiá 。diǎn hóng yán luàn luò ,zuì shì yè hán ,jiǔ xǐng shí jiē 。
    shuāng chá wèi máng bīng liè 。bǎ gū huā xì jiáo ,shí yān fāng liè 。duàn wèi xī 、huí sè yú gān 、sì zhòng shěng jiā shān ,jiù yóu fēng yuè 。yá mì zhòng cháng ,dào le shū tā qīng jué 。gèng liú rén 、gàn wán bàn kē ,sù ōu fàn xuě 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    满庭嫩碧,渐密叶迷窗,乱枝交路。断红甚处。但匆匆换得,翠痕无数。暗影沈沈,静锁清和院宇。试凝伫。怕一点旧香,犹在幽树。
    浓阴知几许。且拂簟清眠,引筇闲步。杜郎老去。算寻芳较晚,倦怀难赋。纵胜花时,到了愁风怨雨。短亭暮。谩青青、怎遮春去。

    mǎn tíng nèn bì ,jiàn mì yè mí chuāng ,luàn zhī jiāo lù 。duàn hóng shèn chù 。dàn cōng cōng huàn dé ,cuì hén wú shù 。àn yǐng shěn shěn ,jìng suǒ qīng hé yuàn yǔ 。shì níng zhù 。pà yī diǎn jiù xiāng ,yóu zài yōu shù 。
    nóng yīn zhī jǐ xǔ 。qiě fú diàn qīng mián ,yǐn qióng xián bù 。dù láng lǎo qù 。suàn xún fāng jiào wǎn ,juàn huái nán fù 。zòng shèng huā shí ,dào le chóu fēng yuàn yǔ 。duǎn tíng mù 。màn qīng qīng 、zěn zhē chūn qù 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    兰缸花半绽。正西窗凄凄,断萤新雁。别久逢稀,谩相看华发,共成销黯。总是飘零,更休赋、梨花秋苑。何况如今,离思难禁,俊才都减。
    今夜山高江浅。又月落帆空,酒醒人远。彩袖乌纱,解愁人、惟有断歌幽婉。一信东风,再约看、红腮青眼。只恐扁舟西去,苹花弄晚。

    lán gāng huā bàn zhàn 。zhèng xī chuāng qī qī ,duàn yíng xīn yàn 。bié jiǔ féng xī ,màn xiàng kàn huá fā ,gòng chéng xiāo àn 。zǒng shì piāo líng ,gèng xiū fù 、lí huā qiū yuàn 。hé kuàng rú jīn ,lí sī nán jìn ,jun4 cái dōu jiǎn 。
    jīn yè shān gāo jiāng qiǎn 。yòu yuè luò fān kōng ,jiǔ xǐng rén yuǎn 。cǎi xiù wū shā ,jiě chóu rén 、wéi yǒu duàn gē yōu wǎn 。yī xìn dōng fēng ,zài yuē kàn 、hóng sāi qīng yǎn 。zhī kǒng biǎn zhōu xī qù ,píng huā nòng wǎn 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    趁酒梨花,催诗柳絮,一窗春怨。疏疏过雨,洗尽满阶芳片。数东风、二十四番,几番误了西园宴。认小帘朱户,不如飞去,旧巢双燕。
    曾见。双蛾浅。自别后,多应黛痕不展。扑蝶花阴,怕看题诗团扇。试凭他、流水寄情,溯红不到春更远。但无聊、病酒厌厌,夜月荼コ院。

    chèn jiǔ lí huā ,cuī shī liǔ xù ,yī chuāng chūn yuàn 。shū shū guò yǔ ,xǐ jìn mǎn jiē fāng piàn 。shù dōng fēng 、èr shí sì fān ,jǐ fān wù le xī yuán yàn 。rèn xiǎo lián zhū hù ,bú rú fēi qù ,jiù cháo shuāng yàn 。
    céng jiàn 。shuāng é qiǎn 。zì bié hòu ,duō yīng dài hén bú zhǎn 。pū dié huā yīn ,pà kàn tí shī tuán shàn 。shì píng tā 、liú shuǐ jì qíng ,sù hóng bú dào chūn gèng yuǎn 。dàn wú liáo 、bìng jiǔ yàn yàn ,yè yuè tú コyuàn 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    红缨悬翠葆。渐金铃枝深,瑶阶花少。万颗燕支,赠旧情、争奈武珠人老。扇底清歌,还记得、樊姬娇小。几度相思,红豆都销,碧丝空袅。
    芳意荼コ开早。正夜色瑛盘,素蟾低照。荐笋同时,叹故园春事,已无多了。赠满筠笼,偏暗触、天涯怀抱。谩想青衣初见,花阴梦好。

    hóng yīng xuán cuì bǎo 。jiàn jīn líng zhī shēn ,yáo jiē huā shǎo 。wàn kē yàn zhī ,zèng jiù qíng 、zhēng nài wǔ zhū rén lǎo 。shàn dǐ qīng gē ,hái jì dé 、fán jī jiāo xiǎo 。jǐ dù xiàng sī ,hóng dòu dōu xiāo ,bì sī kōng niǎo 。
    fāng yì tú コkāi zǎo 。zhèng yè sè yīng pán ,sù chán dī zhào 。jiàn sǔn tóng shí ,tàn gù yuán chūn shì ,yǐ wú duō le 。zèng mǎn jun1 lóng ,piān àn chù 、tiān yá huái bào 。màn xiǎng qīng yī chū jiàn ,huā yīn mèng hǎo 。

    辞赋,
  • 作者:王沂孙 朝代:宋代

    玉局歌残,金陵句绝,年年负却薰风。西邻窈窕,独怜入户飞红。前度绿阴载酒,枝头色比舞裙同。何须拟,蜡珠作蒂,缃彩成丛。
    谁在旧家殿阁,自太真仙去,扫地春空。朱E754护取,如今应误花工。颠倒绛英满径,想无车马到山中。西风后,尚余数点,还胜春浓。

    yù jú gē cán ,jīn líng jù jué ,nián nián fù què xūn fēng 。xī lín yǎo tiǎo ,dú lián rù hù fēi hóng 。qián dù lǜ yīn zǎi jiǔ ,zhī tóu sè bǐ wǔ qún tóng 。hé xū nǐ ,là zhū zuò dì ,xiāng cǎi chéng cóng 。
    shuí zài jiù jiā diàn gé ,zì tài zhēn xiān qù ,sǎo dì chūn kōng 。zhū E754hù qǔ ,rú jīn yīng wù huā gōng 。diān dǎo jiàng yīng mǎn jìng ,xiǎng wú chē mǎ dào shān zhōng 。xī fēng hòu ,shàng yú shù diǎn ,hái shèng chūn nóng 。

    辞赋,