1. 古诗词大全
  2. 宋代诗人

戴复古的诗词全集

共收录了41首诗词作品

戴复古简介

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。

作为江湖诗人,戴复古作诗以苦吟求工,带有四灵余习,然能在盛唐名家中转益多师而自辟蹊径。像四灵一样,戴复古将创作精力放在了五律上,其《石屏诗集》中五律的数量占了一半。与四灵的五律多咏景物不同,他的五律多写人情世事,大多采取白描手法,清健轻快,无斧凿痕。

其词格调高朗,文笔俊爽,清健轻捷,工整自然。“往往作豪放语,锦丽是其本色。”-(况周颐语)。代表作为《柳梢青》、《洞仙歌》、《沁园春》(一)、《木兰花慢》、《西江月》(一)、《望江南》(一)、《减字木兰花》(三)、《贺新郎》([四]、[五])、《满庭芳》(三)、《渔父》(二)、《临江仙》、《鹧鸪天》([一]、[三])等,其中尤以《柳梢青》和《洞仙歌》两首流传最广。《柳梢青》写词人登临岳阳楼,远眺洞庭湖,望见秋水深深,波光万顷,楼头独立,吟诗朗朗,好不痛快;然念及国家危难,山河破碎,知音寥落,又不禁唏嘘感慨,心情沉痛。眼前只有君山不老,自古如今。《洞仙歌》则以清新俚俗之语言描绘画城中重阳时节的酒肆风光,使人如见其景,如闻其声。诗词集有《石屏诗集》、《石屏词》。

展开查看所有  

戴复古诗集大全

  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    【夏日】 乳鸭池塘水浅深,[1] 熟梅天气半晴阴。[2] 东园载酒西园醉,[3] 摘尽枇杷一树金。[4]

    【xià rì 】 rǔ yā chí táng shuǐ qiǎn shēn ,[1] shú méi tiān qì bàn qíng yīn 。[2] dōng yuán zǎi jiǔ xī yuán zuì ,[3] zhāi jìn pí pá yī shù jīn 。[4]

  • 作者:戴复古 朝代:清代

    小桃无主自开花,烟草茫茫带晓鸦。
    几处败垣围故井,向来一一是人家。

    xiǎo táo wú zhǔ zì kāi huā ,yān cǎo máng máng dài xiǎo yā 。
    jǐ chù bài yuán wéi gù jǐng ,xiàng lái yī yī shì rén jiā 。

    古诗三百首,战争,
  • 作者:戴复古 朝代:清代

    袖剑飞吟。洞庭青草,秋水深深。万顷波光,岳阳楼上,一快披襟。
    不须携酒登临。问有酒、何人共斟。变尽人间,君山一点,自古如今。

    xiù jiàn fēi yín 。dòng tíng qīng cǎo ,qiū shuǐ shēn shēn 。wàn qǐng bō guāng ,yuè yáng lóu shàng ,yī kuài pī jīn 。
    bú xū xié jiǔ dēng lín 。wèn yǒu jiǔ 、hé rén gòng zhēn 。biàn jìn rén jiān ,jun1 shān yī diǎn ,zì gǔ rú jīn 。

    宋词三百首,
  • 作者:戴复古 朝代:清代

    轮奂半天上,胜概压南楼。筹边独坐,岂欲登览快双眸。浪说胸吞云梦,直把气吞残虏,西北望神州。百载一机会,人事恨悠悠。
    骑黄鹤,赋鹦鹉,谩风流。岳王祠畔,杨柳烟锁古今愁。整顿乾坤手段,指授英雄方略,雅志若为酬。杯酒不在手,双鬓恐惊秋。

    lún huàn bàn tiān shàng ,shèng gài yā nán lóu 。chóu biān dú zuò ,qǐ yù dēng lǎn kuài shuāng móu 。làng shuō xiōng tūn yún mèng ,zhí bǎ qì tūn cán lǔ ,xī běi wàng shén zhōu 。bǎi zǎi yī jī huì ,rén shì hèn yōu yōu 。
    qí huáng hè ,fù yīng wǔ ,màn fēng liú 。yuè wáng cí pàn ,yáng liǔ yān suǒ gǔ jīn chóu 。zhěng dùn qián kūn shǒu duàn ,zhǐ shòu yīng xióng fāng luè ,yǎ zhì ruò wéi chóu 。bēi jiǔ bú zài shǒu ,shuāng bìn kǒng jīng qiū 。

    咏史怀古,
  • 作者:戴复古 朝代:清代

    莺啼啼不尽,任燕语、语难通。这一点间愁,十年不断,恼乱春风。重来故人不见,但依然、杨柳小楼东。记得同题粉壁,而今壁破无踪。
    兰皋新涨绿溶溶。流恨落花红。念着破春衫,当时送别,灯下裁缝。相思谩然自苦,算云烟、过眼总成空。落日楚天无际,凭栏目送飞鸿。

    yīng tí tí bú jìn ,rèn yàn yǔ 、yǔ nán tōng 。zhè yī diǎn jiān chóu ,shí nián bú duàn ,nǎo luàn chūn fēng 。zhòng lái gù rén bú jiàn ,dàn yī rán 、yáng liǔ xiǎo lóu dōng 。jì dé tóng tí fěn bì ,ér jīn bì pò wú zōng 。
    lán gāo xīn zhǎng lǜ róng róng 。liú hèn luò huā hóng 。niàn zhe pò chūn shān ,dāng shí sòng bié ,dēng xià cái féng 。xiàng sī màn rán zì kǔ ,suàn yún yān 、guò yǎn zǒng chéng kōng 。luò rì chǔ tiān wú jì ,píng lán mù sòng fēi hóng 。

    宋词精选,
  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    江头落日照平沙,潮退渔船阁岸斜。
    白鸟一双临水立,见人惊起入芦花。

    jiāng tóu luò rì zhào píng shā ,cháo tuì yú chuán gé àn xié 。
    bái niǎo yī shuāng lín shuǐ lì ,jiàn rén jīng qǐ rù lú huā 。

    古诗三百首,写景,
  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    忆把金罍酒。叹别来、光阴荏苒,江湖宿留。世事不堪频着眼,赢得两眉长皱。但东望、故人翘首。木落山空天远大,送飞鸿、北去伤怀久。天下事,公知否。
    钱塘风月西湖柳。渡江来、百年机会,从前未有。唤起东山丘壑梦,莫惜风霜老手。要整顿、封疆如旧。早晚枢庭开幕府,是英雄、尽为公奔走。看金印,大如斗。

    yì bǎ jīn léi jiǔ 。tàn bié lái 、guāng yīn rěn rǎn ,jiāng hú xiǔ liú 。shì shì bú kān pín zhe yǎn ,yíng dé liǎng méi zhǎng zhòu 。dàn dōng wàng 、gù rén qiào shǒu 。mù luò shān kōng tiān yuǎn dà ,sòng fēi hóng 、běi qù shāng huái jiǔ 。tiān xià shì ,gōng zhī fǒu 。
    qián táng fēng yuè xī hú liǔ 。dù jiāng lái 、bǎi nián jī huì ,cóng qián wèi yǒu 。huàn qǐ dōng shān qiū hè mèng ,mò xī fēng shuāng lǎo shǒu 。yào zhěng dùn 、fēng jiāng rú jiù 。zǎo wǎn shū tíng kāi mù fǔ ,shì yīng xióng 、jìn wéi gōng bēn zǒu 。kàn jīn yìn ,dà rú dòu 。

    勉励,爱国,
  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    赤壁矶头,一番过、一番怀古。想当时,周郎年少,气吞区宇。万骑临江貔虎噪,千艘列炬鱼龙怒。卷长波、一鼓困曹瞒,今如许?
    江上渡,江边路。形胜地,兴亡处。览遗踪,胜读史书言语。几度东风吹世换,千年往事随潮去。问道傍、杨柳为谁春,摇金缕。

    chì bì jī tóu ,yī fān guò 、yī fān huái gǔ 。xiǎng dāng shí ,zhōu láng nián shǎo ,qì tūn qū yǔ 。wàn qí lín jiāng pí hǔ zào ,qiān sōu liè jù yú lóng nù 。juàn zhǎng bō 、yī gǔ kùn cáo mán ,jīn rú xǔ ?
    jiāng shàng dù ,jiāng biān lù 。xíng shèng dì ,xìng wáng chù 。lǎn yí zōng ,shèng dú shǐ shū yán yǔ 。jǐ dù dōng fēng chuī shì huàn ,qiān nián wǎng shì suí cháo qù 。wèn dào bàng 、yáng liǔ wéi shuí chūn ,yáo jīn lǚ 。

    辞赋,
  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    雕鹗上云汉,虎豹守天关。一官游戏,笑向古郢试朱轓。天下封疆几郡,尽得公为太守,奉诏仰天宽。万物一吐气,千里贺平安。
    雪楼高,三百尺,玉栏干。政成无事,时复把酒对江山。问讯莫愁安在,见说风流宋玉,犹有屋三间。请和阳春曲,留与世人看。

    diāo è shàng yún hàn ,hǔ bào shǒu tiān guān 。yī guān yóu xì ,xiào xiàng gǔ yǐng shì zhū fān 。tiān xià fēng jiāng jǐ jun4 ,jìn dé gōng wéi tài shǒu ,fèng zhào yǎng tiān kuān 。wàn wù yī tǔ qì ,qiān lǐ hè píng ān 。
    xuě lóu gāo ,sān bǎi chǐ ,yù lán gàn 。zhèng chéng wú shì ,shí fù bǎ jiǔ duì jiāng shān 。wèn xùn mò chóu ān zài ,jiàn shuō fēng liú sòng yù ,yóu yǒu wū sān jiān 。qǐng hé yáng chūn qǔ ,liú yǔ shì rén kàn 。

    辞赋,
  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    说与黄花道。九秋深、三光五岳,气钟英表。金马玉堂真学士,蕴藉诗书奥妙。一一是、轻纶才调。斟酌古今来活国,算忠言、谠论知多少。又入奏,金门晓。
    朝回问寝披萱草。对高堂长说,一片君恩难报。更待痴儿千载遇,膝下十分荣耀。趁绿鬓、朱颜不老。整顿乾坤济时了,奉板舆、拜国夫人号。可谓忠,可谓孝。

    shuō yǔ huáng huā dào 。jiǔ qiū shēn 、sān guāng wǔ yuè ,qì zhōng yīng biǎo 。jīn mǎ yù táng zhēn xué shì ,yùn jiè shī shū ào miào 。yī yī shì 、qīng lún cái diào 。zhēn zhuó gǔ jīn lái huó guó ,suàn zhōng yán 、dǎng lùn zhī duō shǎo 。yòu rù zòu ,jīn mén xiǎo 。
    cháo huí wèn qǐn pī xuān cǎo 。duì gāo táng zhǎng shuō ,yī piàn jun1 ēn nán bào 。gèng dài chī ér qiān zǎi yù ,xī xià shí fèn róng yào 。chèn lǜ bìn 、zhū yán bú lǎo 。zhěng dùn qián kūn jì shí le ,fèng bǎn yú 、bài guó fū rén hào 。kě wèi zhōng ,kě wèi xiào 。

    辞赋,
  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    忆把金罍酒。叹别来、光阴荏苒,江湖宿留。世事不堪频着眼,赢得两眉长皱。但东望、故人翘首。木落山空天远大,送飞鸿、北去伤怀久。天下事,公知否。
    钱塘风月西湖柳。渡江来、百年机会,从前未有。唤起东山丘壑梦,莫惜风霜老手。要整顿、封疆如旧。早晚枢庭开幕府,是英雄、尽为公奔走。看金印,大如斗。

    yì bǎ jīn léi jiǔ 。tàn bié lái 、guāng yīn rěn rǎn ,jiāng hú xiǔ liú 。shì shì bú kān pín zhe yǎn ,yíng dé liǎng méi zhǎng zhòu 。dàn dōng wàng 、gù rén qiào shǒu 。mù luò shān kōng tiān yuǎn dà ,sòng fēi hóng 、běi qù shāng huái jiǔ 。tiān xià shì ,gōng zhī fǒu 。
    qián táng fēng yuè xī hú liǔ 。dù jiāng lái 、bǎi nián jī huì ,cóng qián wèi yǒu 。huàn qǐ dōng shān qiū hè mèng ,mò xī fēng shuāng lǎo shǒu 。yào zhěng dùn 、fēng jiāng rú jiù 。zǎo wǎn shū tíng kāi mù fǔ ,shì yīng xióng 、jìn wéi gōng bēn zǒu 。kàn jīn yìn ,dà rú dòu 。

    辞赋,
  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    百尺连云起。试登临、江山人物,一时俱伟。旁挹金陵龙虎势,京岘诸峰对峙。隐隐接、扬州歌吹。雪浪舞从三峡下,乍逢迎、海若谈秋水。形胜地,有如此。
    使君一世经纶志。把风斤月斧,来此等闲游戏。见说楼成无多日,大手一何容易。笑天下、纷纷血指。酝酿春风与和气,举长江、变作香醪美。人共乐,醉桃李。

    bǎi chǐ lián yún qǐ 。shì dēng lín 、jiāng shān rén wù ,yī shí jù wěi 。páng yì jīn líng lóng hǔ shì ,jīng xiàn zhū fēng duì zhì 。yǐn yǐn jiē 、yáng zhōu gē chuī 。xuě làng wǔ cóng sān xiá xià ,zhà féng yíng 、hǎi ruò tán qiū shuǐ 。xíng shèng dì ,yǒu rú cǐ 。
    shǐ jun1 yī shì jīng lún zhì 。bǎ fēng jīn yuè fǔ ,lái cǐ děng xián yóu xì 。jiàn shuō lóu chéng wú duō rì ,dà shǒu yī hé róng yì 。xiào tiān xià 、fēn fēn xuè zhǐ 。yùn niàng chūn fēng yǔ hé qì ,jǔ zhǎng jiāng 、biàn zuò xiāng láo měi 。rén gòng lè ,zuì táo lǐ 。

    辞赋,
  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    轮奂半天上,胜概压南楼。筹边独坐,岂欲登览快双眸。浪说胸吞云梦,直把气吞残虏,西北望神州。百载一机会,人事恨悠悠。
    骑黄鹤,赋鹦鹉,谩风流。岳王祠畔,杨柳烟锁古今愁。整顿乾坤手段,指授英雄方略,雅志若为酬。杯酒不在手,双鬓恐惊秋。

    lún huàn bàn tiān shàng ,shèng gài yā nán lóu 。chóu biān dú zuò ,qǐ yù dēng lǎn kuài shuāng móu 。làng shuō xiōng tūn yún mèng ,zhí bǎ qì tūn cán lǔ ,xī běi wàng shén zhōu 。bǎi zǎi yī jī huì ,rén shì hèn yōu yōu 。
    qí huáng hè ,fù yīng wǔ ,màn fēng liú 。yuè wáng cí pàn ,yáng liǔ yān suǒ gǔ jīn chóu 。zhěng dùn qián kūn shǒu duàn ,zhǐ shòu yīng xióng fāng luè ,yǎ zhì ruò wéi chóu 。bēi jiǔ bú zài shǒu ,shuāng bìn kǒng jīng qiū 。

    辞赋,
  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    天台狂客。醉里不知秋鬓白。应接风光。忆在江亭醉几场。
    吴姬劝酒。唱得廉颇能饭否。西雨东晴。人道无情又有情。

    tiān tái kuáng kè 。zuì lǐ bú zhī qiū bìn bái 。yīng jiē fēng guāng 。yì zài jiāng tíng zuì jǐ chǎng 。
    wú jī quàn jiǔ 。chàng dé lián pō néng fàn fǒu 。xī yǔ dōng qíng 。rén dào wú qíng yòu yǒu qíng 。

    辞赋,
  • 作者:戴复古 朝代:宋代

    三日春光,群贤胜践,山阴何似山阳。鹅池墨妙,曲水记流觞。自许风流丘壑,何人共、击楫长江。新亭上,山河有异,举目恨堂堂。
    使君,经世志,十年边上,两鬓风霜。问池边杨柳,因甚凄凉。万树重新种了,株株在、桃李花傍。仍须待,剩载兰芷,为国洗河湟。

    sān rì chūn guāng ,qún xián shèng jiàn ,shān yīn hé sì shān yáng 。é chí mò miào ,qǔ shuǐ jì liú shāng 。zì xǔ fēng liú qiū hè ,hé rén gòng 、jī jí zhǎng jiāng 。xīn tíng shàng ,shān hé yǒu yì ,jǔ mù hèn táng táng 。
    shǐ jun1 ,jīng shì zhì ,shí nián biān shàng ,liǎng bìn fēng shuāng 。wèn chí biān yáng liǔ ,yīn shèn qī liáng 。wàn shù zhòng xīn zhǒng le ,zhū zhū zài 、táo lǐ huā bàng 。réng xū dài ,shèng zǎi lán zhǐ ,wéi guó xǐ hé huáng 。

    辞赋,